Review phim Lilo & Stitch: Khúc ca ohana vượt thời gian

Ngày 23 tháng 5 năm 2025, Lilo & Stitch, phiên bản live-action của bộ phim hoạt hình kinh điển năm 2002, chính thức ra mắt khán giả tại các rạp chiếu trên toàn cầu. Được đạo diễn bởi Dean Fleischer Camp, người từng ghi dấu ấn với Marcel the Shell with Shoes On, bộ phim không chỉ nỗ lực tái hiện câu chuyện về tình gia đình và sự chấp nhận, mà còn là một lời khẳng định rằng “ohana” – khái niệm gia đình trong văn hóa Hawaii – vẫn giữ nguyên sức mạnh vượt thời gian. Dù không hoàn toàn vượt qua cái bóng của bản gốc, Lilo & Stitch vẫn mang đến một hành trình đầy cảm xúc, hài hước và tôn vinh văn hóa bản địa, khiến khán giả vừa hoài niệm vừa trân trọng những đổi mới tinh tế.
Cốt truyện: Hành trình của Lilo và Stitch trên đảo Kauai
Lilo & Stitch đưa khán giả đến hòn đảo Kauai, nơi cô bé Lilo Pelekai (Maia Kealoha) đối mặt với nỗi cô đơn sau cái chết của cha mẹ. Sống cùng chị gái Nani (Sydney Elizebeth Agudong), Lilo luôn tìm kiếm một người bạn để chia sẻ thế giới kỳ diệu của mình, từ điệu hula đến những giai điệu Elvis Presley. Định mệnh đưa cô đến với Stitch (lồng tiếng bởi Chris Sanders), một sinh vật ngoài hành tinh được tạo ra để phá hủy thế giới, hạ cánh xuống Trái Đất sau khi trốn khỏi Liên đoàn Thiên hà. Lilo nhận nuôi Stitch, tin rằng cậu là một chú chó kỳ lạ, và từ đó, cả hai bắt đầu một hành trình thay đổi lẫn nhau.
Bộ phim làm mới câu chuyện bằng cách nhấn mạnh những thử thách thực tế của gia đình Pelekai. Nani, ngoài vai trò người chị, còn là một người trẻ vật lộn với áp lực tài chính và sự giám sát từ nhân viên xã hội. Diễn xuất của Agudong mang đến “một Nani vừa kiên cường vừa dễ tổn thương”, trong khi Kealoha, dù mới lần đầu đóng phim, thể hiện một Lilo đầy sức sống nhưng không kém phần sâu sắc. Stitch, với tạo hình CGI chân thực, dần học được ý nghĩa của “ohana” qua những khoảnh khắc hài hước và cảm động bên Lilo. Bộ phim cũng được khen vì giữ được “hồn cốt của câu chuyện” dù thiếu đi một chút phép màu của bản hoạt hình. Những cảnh như Lilo dạy Stitch về tình gia đình hay khoảnh khắc Nani đấu tranh để giữ em bên mình vẫn khiến khán giả rơi nước mắt.
Văn hóa: Tôn vinh bản sắc Hawaii qua âm nhạc và hình ảnh
Một điểm sáng của Lilo & Stitch là việc tôn vinh văn hóa Hawaii một cách chân thành. Bộ phim được quay tại Kauai, với bối cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp và âm nhạc đậm chất bản địa. Các bài hát như “Hawaiian Roller Coaster Ride” được làm mới bởi Iam Tongi và Kamehameha Schools Children’s Chorus, cùng với “Aloha ʻOe” do chính Kealoha và Agudong thể hiện, tạo nên một không gian âm nhạc vừa hoài cổ vừa hiện đại. Sự tham gia của các diễn viên gốc Hawaii, như Tia Carrere (từ vai Nani trong bản gốc sang vai nhân viên xã hội Mrs. Kekoa) và Jason Scott Lee, là một lời tri ân tinh tế đến cộng đồng bản địa.
Dù vậy, bộ phim cũng không tránh khỏi có nhiều tranh cãi. Việc chọn Sydney Agudong cho vai Nani từng gây tranh luận về vấn đề đại diện văn hóa, dù cô có gốc Hawaii. Một số khán giả cho rằng Disney cần chú trọng hơn đến tính xác thực, trong khi số khác đánh giá cao sự đa dạng trong dàn diễn viên. Ngoài ra, kịch bản của Chris Kekaniokalani Bright đã khéo léo cập nhật các chi tiết văn hóa, từ phong tục địa phương đến cách nhân vật đối thoại, giúp bộ phim hòa nhập với bối cảnh năm 2025 mà không làm mất đi tinh thần Hawaii.
Thách thức: Cân bằng giữa cái cũ và sáng tạo cái mới
Việc chuyển thể một tác phẩm hoạt hình được yêu mến sang live-action là một nhiệm vụ đầy rủi ro, và Lilo & Stitch cũng không là ngoại lệ. Một số nhà phê bình cho rằng bộ phim “đôi khi quá an toàn”, với nhịp phim nhanh và hiệu ứng CGI khiến Stitch trông “thực tế hơn nhưng kém duyên dáng”. Các nhân vật phụ như Jumba (Zach Galifianakis) và Pleakley (Billy Magnussen) mang lại tiếng cười, nhưng sự hài hước của họ đôi lúc lạc nhịp so với tông cảm xúc của phim.
Tuy nhiên, đạo diễn Dean Fleischer Camp đã mang đến một cách tiếp cận độc đáo, ưu tiên cảm xúc hơn quy mô. Bộ phim “giống một bức thư tình gửi đến Hawaii hơn là một bom tấn hào nhoáng”, khác biệt với các bản remake như Aladdin hay The Little Mermaid. Những chi tiết mới, như câu chuyện phụ về ước mơ trở thành ca sĩ của Nani hay các cảnh lướt sóng được mở rộng, giúp câu chuyện thêm chiều sâu mà vẫn tôn trọng bản gốc.
Tầm ảnh hưởng: Ohana trong thời kỳ đổi thay
Lilo & Stitch không chỉ là một bộ phim gia đình, mà còn là một lời nhắc nhở về sức mạnh của sự kết nối trong một thế giới ngày càng phân cực. Trong bối cảnh các bản remake của Disney thường bị chỉ trích vì thiếu sáng tạo, bộ phim này được xem là một trong những nỗ lực thành công hơn, nhờ sự tôn trọng dành cho bản gốc và những điều chỉnh tinh tế. Với doanh thu dự kiến 165 triệu USD trong dịp cuối tuần Memorial Day và lượng vé đặt trước cao nhất cho một phim PG trong năm, Stitch vẫn là một biểu tượng văn hóa đại chúng.
Bộ phim cũng mở ra tiềm năng cho các phần tiếp theo, với nhà sản xuất Jonathan Eirich tiết lộ về các “Easter eggs” liên quan đến các nhân vật như Angel và Reuben, gợi ý về một vũ trụ mở rộng. Một số khán giả bày tỏ sự thất vọng vì bộ phim không vượt qua bản gốc, thế nhưng nhiều người khác, đặc biệt là thế hệ trẻ, đã bị cuốn hút bởi sự đáng yêu của Lilo và Stitch trong hình hài mới.
Lilo & Stitch không phải là một bản remake hoàn hảo, nhưng nó là một lời tri ân đầy tâm huyết cho một câu chuyện đã định hình tuổi thơ của hàng triệu người. Bằng cách giữ vững thông điệp “ohana” và mang đến những góc nhìn mới về gia đình, bộ phim nhắc nhở chúng ta rằng tình yêu và sự chấp nhận có thể vượt qua mọi ranh giới – dù là giữa con người hay giữa các vì sao. Trong một thế giới đầy biến động, Lilo & Stitch là một lời mời gọi giản dị nhưng sâu sắc: hãy trân trọng những người mà ta gọi là gia đình, dù họ đến từ đâu.
Hãy thường xuyên truy cập Gamikey để đọc những bài viết chuyên sâu, đánh giá chi tiết, và cập nhật tin tức mới nhất về các bộ phim hot nhất hiện nay nhé!